Ai mạnh mẽ? Ai yếu đuối?
Không ai cả.
Ai cũng có lúc mạnh mẽ và cả lúc yếu đuối.
Ai biết yêu thương? Ai chỉ vị kỷ?
Không ai cả.
Ai cũng có lúc biết yêu thương và cả lúc vị kỷ.
Ai sáng suốt thấu thị con đường mình đi? Ai mơ hồ nghi hoặc đường mình đang bước?
Không ai cả.
Ai cũng có lúc thấu suốt và cả lúc mơ hoặc.
Bạn là ai? Tôi là ai?
Không ai cả.
Bạn là tôi, tôi là bạn, chúng ta là nhau, chúng ta là một.
Bạn thấy ở người khác điều gì, là chính bạn đang có những điều đó bên trong, hãy thành thật nghĩ mà xem.
Bạn thấy người khác chẳng quan tâm bạn (theo cách bạn muốn) trong khi (bạn nghĩ) bạn rất quan tâm họ. Phải chăng: (họ nghĩ) bạn không quan tâm họ (theo cách họ muốn).
Và những ví dụ tương tự khác…
Chúng ta đau khổ, hờn dỗi, trách móc, tủi thân, nghẹn ngào… vì ai đó, vì điều gì đó… Hóa ra, cả bạn và ai đó đều đang tổn thương mà thôi…
Nếu thấy buồn, hãy cứ buồn, đừng lảng tránh.
Nếu muốn khóc, hãy cứ khóc, đừng kìm nén.
Có sao đâu.
Nhỉ? 🙃
Chúng ta đâu phải là tính cách mà ta thể hiện.
Chúng ta đâu phải là cảm xúc mà ta tỏ ra.
Chúng ta là ai?
Như trời trong mát sau cơn bão,
Như trời sáng rực sau cơn mưa,
Như trời rạng rỡ trong ánh bình minh sau đêm dài u tối,
Chúng ta sẽ tìm thấy mình, biết mình là ai,
Sau những cung bậc hỉ nộ ái ố,
Sau những thăng trầm của cuộc đời,
Sau những lần lạc lối tổn thương…
Sau tất cả,
Ngủ quên trong giới hạn tự mình tạo ra,
Hay tỉnh thức trở về với tự do toàn vẹn,
Lựa chọn là ở bạn.
Một ngày thật đẹp trên Trái Đất,
Dù bạn có nhận ra hay không,
Leezo Người Dẫn Đường.